Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011

PHỎNG VẤN MỘT VỊ ĐẠI DIỆN PHỤ HUYNH


Phỏng vấn một vị đại diện phụ huynh học sinh
PV: Thưa anh, trước hết xin được chúc mừng anh vì đã đắc cử chức Hội trưởng hội phụ huynh của lớp cháu
PH: Ôi giời ơi cô ơi, cái chức ấy có ai thèm tranh cử với tôi đâu mà cô phải chúc mừng.
PV: Dạ thưa anh, lớp có 50 cháu, 50 phụ huynh học sinh, bầu được một người như anh làm hội trưởng tức là người ta cũng cân nhắc, chọn mặt  gửi vàng lắm đấy chứ anh.
PH: Thì thế, đúng là người ta thấy tôi có tiền và cả có vàng nữa nên người ta mới đưa tôi lên.
PV: Anh nói cứ như là kinh doanh, phải có tiền mới lên làm giám đốc được.
PH: Ấy cái này còn coi trọng tiền hơn cả kinh doanh ấy chứ. Làm đại diện phụ huynh phải có lắm tiền thì mới chi được bao nhiêu khoản của lớp của trường.
PV: Nhưng em thấy là những khoản ấy đều gói trong chỗ học phí rồi mà.
PH: Tôi đoán chắc là cô chưa có con.
PV: Dạ vâng
PH: Đấy, học phí làm sao đủ được.
PV: Vâng, em cũng biết là phải chi nhiều khoản lắm nhưng nếu có chi gì thì các vị phụ huynh kia phải tham gia chứ mỗi mình anh thì làm sao đủ được.
PH: Ừ thì tất nhiên là phải chung chi nhưng tớ có tiền nên tớ hô xung phong thì mọi người phải theo.
PV: À ha. Thế nhưng đâu phải mỗi chuyện đóng tiền. Làm đại diện phụ huynh thì phải là cầu nối giữa phụ huynh với trường lớp, giáo viên…
PH: À, cái đấy tớ giải quyết rất tốt, cực tốt nữa là đằng khác. Lớp con tớ là lớp xịn nhất trường đấy.
PV: Xịn là sao hả anh, là không có học sinh học kém, không có học sinh cá biệt à?
PH: Không phải, lớp con tớ là lớp chọn…
PV: À lớp chọn toàn học sinh giỏi.
PH: Không phải lớp con tớ là lớp chọn …toàn giáo viên giỏi.
PV: Sao lại toàn là giáo viên giỏi?
PH: Thì cũng nhờ tiền cả thôi. Đầu năm tớ đến gặp cô giáo vụ, biếu cô ấy ít tiền, nhờ cô ấy tuyển cho một đội ngũ giáo viên từ môn chính đến môn phụ toàn là giáo viên giỏi nhất trường. 
PV: À ha,
PH: Lớp con tớ  được các thầy cô cưng như cưng trứng, không thầy cô nào dám làm mếch lòng chúng nó.
PV: vậy nhưng lũ học sinh học hành có nghiêm túc không?
PH: Cuối năm không có đứa nào thi lại, không có đứa nào bị hạnh kiểm khá.
PV: Thế không có em nào bị kỷ luật vì nói chuyện trong giờ học à?
PH: Ngay cả cái đấy cũng không hề
PV: lạ nhỉ, chắc thầy cô dạy hay lắm.
PH: Ồ không. Tất nhiên cũng có đứa nói chuyện, quay cóp chứ nhưng không như những lớp khác hễ nói chuyện là hạ hạnh kiểm.
PV: Vâng, thường thì thế mà.
PH: Lớp này cũng có lần bị cô giáo hạ hạnh kiểm vài đứa vì nói chuyện.
PV: Rồi sao hả anh.
PH: Thì tôi lên gặp hiệu trưởng yêu cầu xem xét lại, tại cô giáo ấy dạy dở quá nên con chúng tôi ngủ gật hoặc nói chuyện riêng. Thầy hiệu trưởng nhất trí xem lại "hạnh kiểm" cô giáo và thế là phát hiện ra rằng cô ấy cũng đã “buôn dưa lê” trong giờ học chính trị và người phải chịu kỷ luật là cô giáo kia.  
PV: À vâng, cách làm mới.
PH: Từ đó không có giáo viên nào dám giở trò với lớp con tớ hết
PV: Anh đúng là đại diện xứng đáng cho phụ huynh học sinh.
PH: Ừ thì mình  phải thể hiện cái quyền của những người có tiền chứ
PV: (ngập ngừng) nhưng nói như thế có dễ bị mang tiếng thị tiền không thưa anh?
 PH: Đấy, nhà báo các cô đúng là chỉ chuyên nghĩ theo kiểu một chiều. Khi tôi nói như thế cô hiểu ngay ra chuyện tôi thị tiền. Thưa cô, tôi nói là chúng tôi, chúng tôi là phụ huynh là những người đóng tiền học phí cho con mình thì chúng tôi cũng có quyền đòi hỏi nhà trường phải dạy dỗ con chúng tôi cho tử tế. Nói thật với cô, lâu nay hình như người ta quên mất chúng tôi là người đóng học phí hay sao ấy. 
PV: nhưng như anh nói học phí đâu có đủ?
PH: Thì ít nhất học phí là cái tối thiểu để chúng tôi đòi hỏi những quyền lợi tối thiểu. Còn quyền lợi hơn thì như tôi đã nói lúc nãy là tiền ngòai học phí.
PV: Ô vậy ngành giáo dục của chúng ta chả khác gì kinh doanh à?
PH: Cá nhân tôi nghĩ có lẽ nên đặt vấn đề kinh doanh giáo dục có khi hay hơn là kiểu bao cấp giáo dục như hiện tại. Có thể nó sẽ tạo nên môi trường cạnh tranh (tôi nghĩ rằng nó sẽ chẳng hề lệch lạc tí nào đâu) giữa các nhà trường.   
PV: Thì bây giờ người ta cho phép thành lập đầy các trường đại học, cao đẳng và trung cấp đấy anh ạ. Nhiều trường còn tranh nhau sinh viên nữa cơ. Điểm thấp mấy cũng nhận
PH: Tôi cũng thấy làm lạ là trong khi những trường ĐH,CĐ,Trung cấp dân lập có, tư thục có, quốc tế có … mọc đầy như nấm sau mưa thì các trường học ở cấp phổ thông lại rất ít. Mà những trường học phổ thông thì mới  là gốc, là nền tảng cho giáo dục ở các bậc học khác. Cô có thấy thế không?
PV: Vâng anh nói đúng đấy ạ. Nhưng học phổ thông được nhà nước bao cấp thì cũng tốt chứ. Học phí thấp hơn nhiều mà anh
PH: Vâng thì học phí thấp nhưng cô lại chưa tính đến những chuyện như kiến thức bị nhồi nhét, con em chúng tôi thì bị mắng chửi, chưa tính đến khoản tiền học thêm mà hầu như học sinh nào cũng phải học.
PV: Hừm…
PH: Cho nên nói thật với cô là tôi đang tính làm một dự án mở trường THCS, THPT chất lượng tốt, học phí vừa phải và cô biết không, slogan của tôi sẽ là: “Học sinh ở đây không phải học thêm”
 PV: Ấn tượng đấy anh ạ.
PH: Chứ sao nữa. 
PV: Rất cảm ơn anh về buổi phỏng vấn này. Em đã nhận được nhiều điều rất thú vị.  
PH: Nhưng tôi khuyên cô là không nên đưa báo chí. Chả hay gì cho cô đâu
PV: Vâng, em sẽ suy nghĩ thêm về điều này. Một lần nữa xin cảm ơn anh .
Trên đây là toàn văn cuộc phỏng vấn tưởng tượng giữa phóng viên và trưởng ban phụ huynh của lớp “Hai trong một” .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét