Mấy hôm ni báo chí cứ ì xèo chuyện Nam Định không nhận sinh viên dân lập, y như năm ngoái khi ĐN mềnh tuyên bố không nhận sinh viên tại chức.
Báo chí đa số phê phán các đơn vị này là phân biệt đối xử, là đi ngược với luật vì luật đã không phân biệt đối xử, thậm chí “vì các phôi bằng đại học đều do Bộ GD-ĐT quy định” (Nói thiệt chớ phôi bằng ni làm giả dễ òm hà, mà thực ra cũng chả cần phải giả)
Đã từng ziết một bài trước đây về “chính quy và tại chức” (nhưng khóa ngay lại rùi vì động chạm quá)
Sáng ni uống café, một bác hỏi: Mày thấy thế nào? Đúng hay sai .
Trả lời, em chả nói đúng sai gì hết. Em cũng hỏng khen chê gì người ta. Em thì em cứ nêu ý kiến của em về vấn đề này bác xem có đúng không nhé.
Thứ nhất: Đờ Nờ (Đà Nẵng) hay Nờ Đờ ( Nam Định) tuyên bố như vậy, gây sốc như vậy vì nó khác với suy nghĩ của đám đông. Đám đông luôn nghĩ rằng Luật Giáo dục nó không phân biệt bằng cấp dân lập hay không dân lập thì có nghĩa rằng thì là việc tuyển dụng cũng phải không được phân biệt chuyện này. Nhưng đám đông cũng quên rằng cơ quan nhà nước cũng là một nơi có quyền tuyển dụng như tất cả những nơi có quyền tuyển dụng khác. Ví dụ như mấy cô mắt lé, miệng méo thì không được tuyển dụng vào ngành giáo dục mầm non vì làm cho trẻ dễ bắt chước (chẳng nhẽ tuyên bố không nhận mấy cô mắt lé thì hội khuyết tật sẽ lên tiếng rằng các ông bà nói thế là vi phạm luật bảo vệ người khuyết tật), Bộ đội Trường Sa thì chỉ tuyển nam thôi, chẳng lẽ Hội LH Phụ nữ lại nhảy nhót lên rằng các ông quốc phòng làm thế là phân biệt đối xử, chúng tôi cũng có quyền ra đảo đánh nhau chứ…. Tôi là người tuyển dụng, tôi có quyền đưa ra những yêu cầu, tiêu chuẩn để tuyển chọn người làm việc cho mình. Tôi cứ bảo rằng chỗ tôi chỉ tuyển chính qui công lập chứ không tuyển dân lập. Tôi cũng đâu có cản trở những người tốt nghiệp dân lập khi họ đi làm việc tại nơi khác, đầu quân cho những đơn vị kể cả đơn vị nhà nước thuộc trung ương hay doanh nghiệp địa phương. ĐN và NĐ cả hai đều là những địa phương có truyền thống học tập tốt, là “vựa” nhân tài cho nên việc tuyển chọn cho nhà nước những người giỏi nhất trong số nhiều người giỏi cũng là việc khó khăn gì, đâu cần phải "vơ bèo vạt tép" như một số địa phương, ngành khác. Nói như thế thì cả Đờ Nờ hay Nờ Đờ đều chả có gì là sai cả. Mà thực ra mấy đ/c Nờ Đờ hay Đờ Nờ này lẽ ra chỉ nên đưa ra qui định thế thôi, đừng nói năng, giải thích rằng đầu vào với đầu ra thấp kém, rồi chuyện chất lượng đào tạo này nọ …để rồi bị dư luận xúm vào ném đá, đánh hội đồng…
Thứ hai: Xét từ góc độ một người đã tốt nghiệp ĐH (chính qui xịn hẳn hòi nhé), vào ĐH từ cái hồi đi học được nhà nước chu cấp tiền ăn học, đã và đang làm cơ quan nhà nước từ hồi bao cấp đến thời hết bao cấp, thậm chí đã từng vinh dự ngồi vào ghế sát hạch khi tuyển dụng CBCC cơ quan (vòng ngoài thôi) thấy rằng và nói thật rằng hình như người ta đang bỏ qua vấn đề là mấu chốt trong câu chuyện tuyển dụng đó là cách tuyển dụng như thế nào. Nếu có một phương pháp, một chế định, một cách làm khoa học hợp lý, công bằng trong việc tuyển dụng các ứng cử viên thì cũng chả cần đến những tuyên bố chọc ngoáy vào dư luận thế kia. Nói thì dễ đụng chạm chứ việc tuyên bố thế này không khéo lại chính là “gậy ông lại đập lưng ông” và dư luận phản ứng rằng có khi chính các cụ vì ở trình độ “dân lập”, không biết đưa ra những cách tuyển dụng thế nào cho tốt nên thôi thì cứ gạt một phát cho xong.
Thứ Ba: đứng ở “góc độ” của Cu Tít, Cu Bống, cu Bi... thì chuyện công lập hay dân lập cũng … chả là vấn đề gì đáng quan tâm. Cu Tít luôn lấy “thần tượng” Bill Gate và Steven Jobs ra để đối phó sự “hù dọa” của mẹ nó về tương lai. Đơn giản tương lai của Tít là “mở ga ra sửa xe ô tô” vì “mẹ không thấy người ta đi ô tô ngày càng nhiều sao. Đi nhiều thì phải hỏng, hỏng thì phải có đứa sửa chứ”. Trong khi ba nó gầm gừ “mày thích làm thợ hơn làm thầy à” thì mẹ (trái với sự đối đầu thường xuyên với nó) liền ủng hộ. "Ừ như thế cũng tốt con ạ, làm gì cũng được ở đâu cũng được, miễn là lương thiện và … có nhìu xiền. He he". Cu Tít đang trong thế thắng lại bảo tiếp: "Mẹ cứ tưởng cái công chức nhà nước là quan trọng lắm ấy. Con nói thật nó chả khác gì cái bà cô vừa già, vừa xấu mà còn ... chảnh nữa."
Mẹ nó giơ tay đầu hàng thằng cu con lớp 12 đang yên tâm với dự án Garage xe ô tô. Có thể như thế hiện thực hơn, khả thi hơn ấy chứ. Hừm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét