Ở mãi dưới biển cũng chán, Mẹ Biển quyết định tập hợp lực lượng, dẫn đại quân đi xâm lược Núi. Đại quân bao gồm Mẹ Biển và 4 binh đoàn Biển con
Biết tin, Mẹ Núi cũng đem 1 Núi con ra ngênh chiến.
Hai bên xáp lá cà. Mẹ Biển hất mặt nhìn Mẹ con nhà Núi, (lúc này Núi con thấy lực lượng Mẹ Biển hùng hậu quá nên hãi nấp sau lưng Mẹ). Mẹ Biển quát:
- Bớ quân nhà Núi nhát chết kia, mau mau lại đây mà rinh quà của ta là mấy cân mực một nắng, rồi đến đây nộp mạng, nhanh lên không thì ta cho một chưởng bây chừ.
Núi con nghe thế cười toe, xung phong bước lên nhận quà, cảm ơn rối rít.
Mẹ Núi thấy con quy phục ngoại bang nhanh như thế thì cũng lấy làm bực tức, chỉ mặt đám quân binh nhà Mẹ Biển quát lớn:
- Á à, các ngươi dám dở quẻ hử. Đây là xứ sở của ta, ta quyết không để cho các ngươi dễ dàng xâm lấn. Sau đây, các ngươi phải theo ta đi ăn sáng gấp, nếu không lấy đâu sức lực mà xâm chiếm hử.
Chỉ cần nhõn một câu quát như thế, đại quân binh hùng tướng mạnh nhà Biển nhìn nhau, chấp nhận lủi thủi buông vũ khí đầu hàng vô điều kiện.
Sau khi được nhà Núi dẫn đi tham quan khắp nơi, thấy chỗ nào cũng đẹp đẽ tươi vui, dân tình dễ mến, cơm no rượu say, đại quân nhà Biển bảo nhau thôi thì trở về, không xâm lược nhà Núi nữa. Từ đó hai nhà trở nên thân thiết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét