Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

NGAO NGÁN CHO NGƯỜI HÀ NỘI

Đang ngồi cà phê với cô bạn ở Đà Lạt, một toán khách bước vào. Ồn ào, ầm ĩ và …phách tướng. Cô bạn ngừng câu chuyện, nhìn đám người mới đến với vẻ khinh khi và buông một câu:
- Chị này, em cực ghét người Hà Nội chị ạ.
Câu nói này nếu ở một người khác có khi mình đã nghĩ cách trả đũa. Nhưng người nói câu ấy lại là cô bạn mình, quan trọng hơn cô ấy lại là người gốc gác Bắc Ninh, (gần Hà Nội), đã bao năm xa xứ, tuốt tuột lên Tây Nguyên này mà tiếng Bắc cứ trong veo. Mình tuy quê hai cụ đều xứ Quảng, sinh ra lớn lên ở Hà nội đến 10 tuổi thì vào Nam nhưng ai gặp cũng khen tiếng Hà Nội của mình lắm lắm.
Mình cũng không nghĩ mình sẽ ghét người Hà Nội dù đã có lần viết entry buồn cho Hà Nội. Buồn cả cho cảnh vật, thiên nhiên và con người Hà Nội.
Tuy vậy, bây chừ nghe cô bạn nói thế, rồi trước thực tế với những con người Hà Nội đang kéo vào du lịch ở Đà Lạt này, rồi điểm lại những gì mình cũng đã từng gặp từng nghe người Hà Nội ở Đà Nẵng thì mình không thể không đồng tình với cô bạn được. Mình yếu ớt chống chế với cô:
- Ô, cậu ghét thế là ghét cả tớ à, tớ dân Hà Nội chính hiệu đây.
Cô bạn không hề tỏ ra bối rối gì khi nghe mình nói vậy mà lại thẳng thắn bảo:
- Chị thì không thể kể là người Hà Nội được vì nhờ vào nam sớm rồi, tiếp thu toàn cái văn hóa miền Nam kết hợp với cái văn hóa bắc kỳ hồi xưa. Chứ chị nhìn đi, người HN bây giờ tuyền một lũ nếu không hợm hĩnh ngang ngược thì cũng kiểu cách trịch thượng không chịu được. Bọn họ rất thị tiền, đến đây mà cũng cứ đem tiền ra để dọa thiên hạ.
Ngừng một lát cô lại bảo:
- Vừa rồi có đứa ông ổng chửi “dân ngoại tỉnh về làm hỏng Hà Nội”. Nếu Hà Nội nghìn năm văn hiến, nếu người Hà Nội có cái văn hóa vững bền thì làm sao mà bị ngoại lai về làm hỏng được mà đổ thừa cho họ. Người Hà Nội chứ có phải người ngoại tỉnh đâu đi xem hoa thì cướp hoa, ăn nói thì du côn bạt mạng, đụng gì cũng chửi … Em cực chán
Mình nghe cô nói, thấy đúng y rứa. Ở Đà Nẵng cũng khối người Hà Nội vào du lịch,  ăn uống thì vãi rác đầy đường, mình cũng cực ghét những người kêu “ê, tính tiền!” mà đa phần họ là người Hà Nội, ngồi nói chuyện một lúc thì viện dẫn con ông nọ cháu bà kia …
Công bằng mà nói, mình cũng nhiều lần về Hà Nội, đến chơi nhà những người Hà Nội gốc, cũng nói chuyện với những người lớn tuổi ở thủ đô thì thấy rất tử tế lịch sự nhẹ nhàng chứ không băm bổ, trịch thượng. Bây giờ thì chỉ riêng cung cách nói năng, nhất là của đám choai choai đã không chấp nhận nổi. Còn người lớn, tầm thế hệ 6x, 7x hình như luôn thích thể hiện mình hơn người khác bằng đủ thứ ngôn từ bắng nhắng có, hợm hĩnh có … tóm lại là như vãi vào mặt người khác…
Thôi thì còn dính tí sĩ diện là tiếng Hà Nội, chỉ biết thở dài ngao ngán …  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét