Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2012

CỤ BÔ MÌNH VÀ CÔNG AN

Gia đình mình có truyền thống  nói ...đểu. Mình thì đã đành, 2 cu con học văn cực dốt nhưng nói đểu thì chả thua gì mẹ nó.
Hôm nay viết cái èn này là kể chuyện ông ngoại chúng nó, tức  là cụ bô mềnh thuở sinh thời.

Cụ bô mềnh là bộ đội. Chả hiểu thế nào mà cụ rất "dị  ứng' với các anh Công  an. (đó cũng là lý do vì sao mình từ chối xuất phu nhân Gờ đờ Công an tỉnh).
Một lần cách nay hơn hai mí năm, cụ đạp xe lạch xạch đi chơi. Mắt mũi kèm nhèm thế nào mà đi vào đường ngược chiều và thế là bị 1 anh công an tuýt còi thổi phạt. Sau đây là mẩu đối thoại giữa cụ và anh CA kia được cụ về nhà kể lại:
CA: bác đi vào đường ngược chiều rồi, bác có biết không
Cụ bô: Ủa đường này ngược chiều à, bi chừ tui mới biết, thôi để tui quay xe đi lại là xuôi chiều chớ chi.
CA: Bác không được đi, phải dắt xe lên đây để tui phạt
Cụ bô: ủa, tui quay xe lại xuôi chiều rồi răng còn phạt tui.
CA: Nhưng lúc nãy bác đi ngược chiều
Cụ bô: Ừa thì hùi nãy không biết nên tui đi ngược, chừ chú nói  tui biết nên đi lại cho xuôi chớ phạt chi nữa
CA (cáu): Nhưng không có tui đứng ở đây thì ông đi ngược chiều
Cụ bô: Ủa chú ni nói lạ ghê hè. Không có chú đứng đây thì tui đi ngược chiều chớ răng. Mà nhiệm vụ chú là đứng đường mà. Tui nộp thuế cho nhà nước, nhà nước trả lương cho chú để chú ở nhà ôm vợ con mà ngủ à.
Xung quanh bà con xúm lại coi đông, cười ầm lên làm chú Công an quê độ quá đành... thả cho cụ đi mà không dám phạt
He he
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét