Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Vụn vặt linh tinh theo lời đồn tận thế

           Lẽ dĩ nhiên mình đã biết và biết rất rõ rằng chẳng hề có ngày tận thế như người ta đồn đoán trên cơ sở lịch của người cổ xưa Maya hay là của vị tiên tri nào đó. Đó chẳng qua là một trò đùa như thể năm 2000 đã từng được tiên đoán sẽ là ngày tận thế thôi mà. Nhưng có lẽ cái mình nghĩ không phải là có hay không có ngày tận thế.
      Tự dưng lại nghĩ hay là  mọi người nên tin vào ngày tận thế, tin rằng ngày mai đây mình sẽ không còn có thể làm được những điều  mà mình ước mong sẽ được làm nhất và những ước muốn đó sẽ được đáp ứng một cách miễn phí (nghĩa là chỉ trừ phi họ đã quá yếu để không thể làm được).
         Giả định nếu ngày mai tận thế, các chuyển bay sẽ miễn phí nên ai muốn đi đâu thoải mái. Mai tận thế, các bà vợ không cần phải giữ những ông chồng của mình tại nhà vì bản thân bà còn phải đi thăm tình nhân cũ. Có lẽ người ta cũng sẽ sẵn sàng cho nhau những chiếc iphone 5,6 7, những hòm đựng đầy tiền vàng, những vì ngày mai sẽ không còn cơ hội dùng đến nữa; không có cướp bóc bởi tài sản cướp được chả để làm gì ; không có chuyện  tranh giành cướp ngôi, đoạt vị vì cũng chả có ai còn cần đến chiếc ngai vàng quyền lực khi tất cả cùng hùa nhau ra đường, uống bia say mèm, khoác vai nhau hát nghêu ngao những bài hát mà mình thích. Sách báo, bằng cấp sẽ được chất đống để đốt lửa và người ta sẽ nhảy múa xung quanh để mong ước những thứ đó được gửi lên và xếp gọn vào giá sách thư viện thiên đường trước khi họ lên đến nơi.
     Nhưng nếu giả định có ngày trước ngày tận thế như thế thì rồi cũng sẽ có những bi kịch. Sẽ có cùng một lúc nhiều chàng trai đến cầu hôn một cô gái (hoặc chỉ là thổ lộ tình yêu với cô) và cũng như thể nhiều cô gái cũng sẽ tìm đến  một chàng trai với lý do tương tự. Và gia đình, gia đình của họ bỗng dưng đổ ra những bi kịch được xới lên từ những vết thương đã liền sẹo từ quá khứ.  Biết đâu có người vợ sẽ ném vào mặt ông chồng những cục vàng và đổ lỗi rằng ông ta đã dùng nó để chiếm đoạt mình, còn những ông chồng thì cười khẩy bỏ đi . Biết đâu không phải ngân hàng mà kho vũ khí sẽ bị cướp vì người ta cần nó để  kết thúc cuộc đời kẻ khác và chính cuộc đời mình bởi không chịu đựng nổi những mất mát khi ngày tận thế đến
Bởi cái gì người ta cần, người ta lụy, người ta hận, người ta buồn … cũng sẽ không còn là cái gì cho ngày tận thế
Hạnh phúc, khổ đau, niềm luyến tiếc, tình yêu, bất hạnh… cũng vậy.
    Người ta liệu có nhận ra thực trạng phù du của số phận mình, của thế giới xung quanh mình hay không? có thực sự ngộ ra được những tham vọng trước đây của mình đều chỉ là ảo tưởng?     
   Và nếu có ngày như thế thì … liệu có ai đến tìm mình không nhỉ? Còn mình sẽ đi tìm ai bây giờ ?   

4 nhận xét:

  1. Em thì nhận ra được chị à, đó là khi em nằm nhìn lên ngọn đèn không hắt bóng, khi nghe bên tai bác sĩ gây mê bảo bắt đầu đếm cùng anh đi em...lúc ấy nhận ra mọi thứ đều là phù du hết chị à !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hoặc khi bị tai nạn nằm dài trên nền đường, nhìn máu mình tuôn xối xả, thấy mọi thừ xung quanh mình mờ đi...đâu cần chờ tới khi tận thế ! Mà có lẽ nhờ những lần thoát chết như thế mà thấy lòng mình bớt sân si rất nhiều.Kể cũng có những cái may trong ấy, chị nhể ! ;-))

      Xóa
    2. có rất nhiều người tuy họ đang thở nhưng ngày tận thế đã đến từ lâu rồi Thuyền nhỉ

      Xóa
  2. Chả quan trọng gì khi tất cả lùi lại phía sau

    Trả lờiXóa