Thứ Năm, 8 tháng 11, 2012

LẠI "LÓC" VẬY

Mềnh đang tính thôi chơi blog, bởi tự cảm  thấy đã nhận được gọi là đủ cho một cuộc chơi ...
Bạn còm men bảo mình "Nếu còn "ngẩn ngơ, hụt hẫng" thì chắc là nên viết tiếp đi bạn,"
Chị chat bảo: nếu  cần lời khuyên thì chị bảo nhỏ hãy đi tiếp đi đừng ngừng lại
Cô em rồi cũng sẽ ca cẩm rằng: boác làm em mất hứng quá răng không đi cùng với em cho có chị có em
Có thể ai đó sẽ thở phào: ừ thôi từ nay đỡ mất công thấp thỏm vì nó ...
Bạn nói khiến mình nhận ra, đúng là mình rất hiếm khi nói về thành phố của chính mình. 
Văn của mình thiên về "ní nuận, chính chị, xã hội ..." nhiều hơn là những sự lãng mạn êm đềm, nữ tính. Nên chả trách bạn đã nhắc khéo mình rằng hình như mình không yêu TP của mình bằng người khác.
Văn của mình có vẻ hay gầm gào, đầu gấu, đanh đá khiến chị phải nhắc nhở rằng  hãy thận trọng, đừng để  bị đánh giá là không khôn ngoan
Văn của mình có lúc tí tửng, láu cá khiến cô em cười rũ rồi lại  chọt chẹt bắt đền; miệng thì cười mà mắt rân rấn nước ...bẩu chị em mềnh đâu có phải giỏi dang chi mô, dưng mà răng chúng hắn tuyền cà rốt và cà chớn.
Hôm qua vừa viết xong entry về vụ thôi chơi blog thì sáng  nay lại thấy có vấn đề đủ để chanh chua chuối chat trên blog và lẽ ra mình sẽ bắt đầu trở lại bằng  việc ấy nhưng thấy cần phải viết về một cái gì đó về thành phố mình thì hay hơn, để "trả lễ" cho bạn Hòa Bình vì bạn ấy yêu thành phố của mình và để nói với bạn ấy là mình cũng yêu nó không kém. He he
Vậy lại "lóc" nhé, còn "phay" thì sẽ chỉ quẳng lên những slogan đúng phong cách phay thôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét