Cô bé trong phòng bảo: “ơ em thôi chơi blog lâu rồi chị ạ…phiền toái lắm”
Đã có lần mềnh bỏ blog đúng là vì phiền toái và lại khôi phục lại vì còn nhiều điều muốn xả lên đó …
Bây giờ có vẻ như xả đã đủ …
Bây giờ có vẻ như bạn bè được quen mình, biết mình yêu quý (hoặc không yêu quý) mình do cái việc chơi blog này cũng đã đủ. Mềnh cũng đã kết bạn được với nhiều người bạn với nhiều cấp độ thân sơ khác nhau và nhận ra điều giống nhau ở chỗ họ thích thì chơi với mình và ngược lại chứ không “bị quen” nhau như những người đã biết mình hoặc mình đã biết họ từ trước
Blog chỉ để nói những điều linh tinh nhăng cuội, iêu đương vớ vỉn thì e không hợp với tuổi mình
Blog chuyên về những suy nghĩ kiểu “nổi loạn” hoặc khác biệt do họ không muốn thì tất sẽ dẫn đến những hệ lụy như đã từng có.
Blog là nơi lưu giữ những suy nghĩ riêng tư … ồi đã riêng tư hà tất tung lên blog.
Blog là viết cho con (như đã có lần từng viết) thế thì cũng là quá viển vông bởi chưa chắc chúng đã muốn đọc và đọc thì chưa chắc đã hiểu những gì mẹ nó muốn gửi cho chúng . Không trách chúng bởi cũng giống như mình thôi, mình thừa hưởng rất nhiều từ các cụ nhưng chắc mình không thể sống như cuộc đời của các cụ đã sống. Bây giờ nếu muốn biết hồi đó các cụ sống thể nào thì … rảnh thì lại …bảo tàng, vậy thôi …
Blog như người ta dịch ra tiếng Việt là “nhật ký trên mạng”. Òi, theo đúng nghĩa đen của nó thì hàng ngày mềnh sẽ tung lên blog đại loại như:
- Ôi, hôm nay chán như con gián …
- Hôm qua lão chồng đi nhậu về ngủ say quên trời đất…
- Vừa chửi cho lão kia một trận về chuyện …
- Mấy đứa trẻ ranh, vừa nứt mắt đã mất dạy …
Và blog của mình như thế sẽ được trang trí bằng những gam màu xám xịt của rủa xả, tức tối …
Nhưng blog viết toàn những lời ca ngợi “ôi cuộc sống mến thương…có chú chim non nho nhỏ, …líu lo như muốn ngỏ…” thì mình ớn đến tận cổ...
Mềnh cũng không đủ trình để như chị kia chửi người nọ, chê người kia, dạy đời người khác ...tung lên cho người khác nữa kẻ bàn người tán ì xèo
Cho nên tìm một lý do để tồn tại blog e khó quá…
Cho nên tìm một lý do để tồn tại blog e khó quá…
Thôi, để khi nào tìm được lý do chính đáng hơn cho sự tồn tại này mềnh sẽ mở lại blog…
Còn tạm thời chia tay vậy nhóa, blog nhóa …
Và để tránh sự ngẩn ngơ, hẫng hụt khi không chơi blog, tạm thời mềnh sẽ lên face
Không “lóc” thì “phay” vậy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét