Hồi còn nhỏ đọc truyện "Ông Tướng về hưu" của nhà văn Nga mình nhớ mãi cái đoạn tả về hai ông cháu vị tướng vừa xoay trần ra dọn dẹp, lau nhà vừa hát đi hát lại đoạn điệp khúc vui vẻ (cái đoạn này phải thán phục người dịch sang tiếng Việt):
"A!, chúng ta là những tên cướp, những tên cướp, những tên cướp"
"Ô!, chúng ta là những tên cướp, những tên cướp, những tên cướp"
"Ôi!, chúng ta là những tên cướp, những tên cướp, những tên cướp" Nội dung các câu hát hoàn toàn như nhau, chỉ thay đổi bằng những thán từ A!, Ô! và Ôi! nhưng nó đặc biệt thể hiện được tâm trạng, thái độ của "những tên cướp biển" trong bài hát. Từ sự phấn khởi, hãnh diện khoe khoang về bản thân (A!) đã chuyển dần sang thái độ ngạc nhiên, đầy tự ti (Ô!) và cuối cùng là sự thất vọng, chán nản cho thân phận mình (Ôi!).
Rảnh rảnh, ngồi nghĩ linh tinh thấy có lẽ các công chức nhà mình cũng nên hát bài ca vui vẻ (hay không vui vẻ nhỉ) ấy. "A! chúng ta là những công chức những công chức những công chức..." rồi đến "Ô!, chúng ta là..." và cuối cùng là "Ôi, chúng ta là ..." cho từng giai đoạn trong đời công chức của mình.
Ví dụ như mình, hiện nay đang ở giai đoạn cuối của thán từ "Ô !..." và lẽ dĩ nhiên là sắp chuyển sang "Ôi!..." hay có thể nói là đang bắt đầu giai đoạn "Ôi !" thì cũng thế...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét