Thứ Năm, 1 tháng 10, 2009

THẤY, BIẾT VÀ HIỂU

Ba đã ra đi về một thế giới khác. Một thế giới chỉ có ông mới thấy, mới biết và mới hiểu.
 Ba ra đi để lại những tiếc thương, để lại những điều mà ông thấy, đã biết và đã hiểu nhưng không phải ai cũng thấy biết và hiểu.
Xét về mặt sinh học, Ba đã không thể thấy, biết và hiểu được nữa...
Nhưng đối với mình thì khác...
Khi còn sống, những năm gần đây ông trở nên lẫn lộn, khó tính. Có lẽ vì di chứng của cơn tai biến mạch máu não năm 2001. Ông chửi mắng mình và thậm chí còn lấy chổi đánh mình. Gần 1 năm nay, mình liên tục bị mắng chửi, đấm đạp, cào cấu... Ông luôn hô hoán: " Trời ơi! con này nó giết tui !" mỗi khi mình thay đồ và lau rửa cho ông. 
Nhưng 3 ngày, 3 đêm cuối cùng ở trong bệnh viện với ông, mình liên tục phải lấy khăn lau nước mắt cho ông. Mình hiểu ông thương mình. Những giọt nước mắt của ông đã rửa trôi tất cả những lời mắng mỏ của ông đối với mình. Có lẽ ông mắng mình nhiều như vậy để đến khi ông ra đi mình đừng thương tiếc quá mà thôi.
Mình biết: Ba đã thấy trước được nhiều chuyện, kể cả việc ông quyết định ra đi vào ngày nào, quyết định mình sẽ được chôn ở đâu, biết được lúc nào nắng mưa...
Chẳng thế mà sáng hôm đưa tang, 5 giờ - 7 giờ sáng trời mưa to lốc xoáy, nhưng đến lúc truy điệu lại nắng vàng ươm, thời tiết mát dịu. Hôm mở cửa mả cũng vậy. Đến trưa trời còn mưa to nhưng đến chiều lại tạnh ráo không ngờ.
Đến đây chợt nhớ ba đến nhói lòng...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét