Hôm qua, sém nữa bị ông Tiên Phong “đểu” lừa.
Tự dưng thấy nick ông anh ló lên. Ông này chúa ghét chat chít. Từ khi add nick tới giờ, chỉ ông chỉ thỉnh thoảng mới chat để nhờ gửi văn bản. Thế mà bi chừ tự dưng thấy lão chat:
- Này, có đó không?
- Dạ, em đây
- Vào cái trang này xem đi hay lắm.
Thế là lon ton vào trang mà ông anh giới thiệu có tên “Nỗi buồn của tui” …
Mời nhập tên user yahoo…, mời nhập mật khẩu… (quái nhỉ sao lại bắt nhập tên với mật khẩu nhỉ?)
- Ông anh này, sao lại bắt nhập vào yahoo
- Thì cứ nhập đi mà
Nhập thì nhập. Ô hay, sao lại bảo sai mật khẩu nhỉ. Để xem lại đã
Bảng chat lại sáng đèn
- Này, vào trang này (lại còn trang nào nữa đây). Đang có chương trình khuyến “mải” (sao lão này lại viết sai chính tả thế nhỉ) card điện thoại di động.
- Ơ, em xài thuê bao mà, có dùng card đâu (hơi hơi nghi nghi)
- Vào đi, đang có khuyến “mải”, có người nhà bên Bộ 4T bảo, đây là trang nội bộ của ngành, chỉ còn 1 tiếng “nửa” (lại sai chính tả) là khóa trang này. Nhanh lên đi …
Nghi quá, nghi không phải ông Tiên Phong này. Ông này vốn coi mình như em, lúc nào cũng bỗ bã, mày – tao, sao hôm nay lại lịch sự một cách không bình thường.
Vào Gú gồ, “sợt” một phát, nhận dòng thông báo: chúng tôi xin cảnh báo hiện nay trang mạng khuyenmaicard… là trang mạng lừa đảo. Thủ đoạn là chúng ăn cắp nick và mật khẩu của người dùng, sau đó dùng nick này chat đến những người trong danh sách bạn bè để yêu cầu nạp card điện thoại …
Thôi chết rồi, ông anh Tiên Phong ơi, ông bị chúng nó lấy cắp nick rồi
Việc cần làm ngay, vào lại nick của mình, đối luôn mật khẩu…, Phù! May quá, mật khẩu được đổi thành công
Việc thứ hai, gọi điện thoại cho ông Tiên Phong
- Này anh, anh làm thế nào mà …
- Tao biết rồi, bị hack chứ gì … đang xử lý đây. Mày thế nào? Có nghe lời nó nạp card không vậy?
- Không, may quá, em phát hiện ra nên không bị lừa.
- Ừ tốt quá, bạn tao nó đang chửi vì bị mất không mấy trăm ngàn kia kìa …
- Ai bảo bác vào mấy trang đểu làm gì
- Thôi, mày không bị sao là tốt rồi. Để tao xử lý cái đã…
***
Ngày hôm sau. Nick của một lão trong cơ quan (cũng trong danh sách mình)
Ngày hôm sau. Nick của một lão trong cơ quan (cũng trong danh sách mình)
- Này có đó không?
- Cái chi đó
- Vào trang này đi hay lắm…
- Này bà bảo cho mà biết nhé, khôn hồn thì cuốn xéo, đi nhé, đừng có mà đi lừa bà. Bà biết rồi nhá
Một lúc sau, gã kia chạy đến mếu máo:
- Coi chừng bị lừa nhé, anh bị mất nick rùi
- Hừm, nó vừa lấy nick anh chat lên, em vừa chửi cho một trận, nó lặn rồi . Bây giờ anh phải vào mục quên mật khẩu rồi mò lại bằng cách trả lời câu hỏi bí mật.
- Nhưng anh quên mất rồi ….
- Hừm …
***
Ngày hôm sau nữa. Ông Tiên Phong bảo:
Ngày hôm sau nữa. Ông Tiên Phong bảo:
- Tao đã khôi phục lại nick rồi. Làm thế này … thế này…
- Thế nếu mình không còn nhớ câu hỏi bí mật thì có cách nào bỏ hẳn cái nick cũ đi không hả anh?
- Không, Thằng Yahoo này nó không có chế độ bỏ đi
- Thế thì chết thật, vì mình mất nick, mất blog cũng đáng tiếc nhưng cái tai hại nhất là chúng nó lại sử dụng nick thật, người “đểu” này để lừa đảo anh em bè bạn của mình. Khối kẻ chết vì tin chúng nó đấy. Đã thế, đôi khi bạn bè mình đã quen nick lại lỡ có việc gì cần gấp mà mình lại tưởng “đểu”, chửi mắng “oan” thì cũng tội người ta.
- Hờ hờ…
Ông Tiên Phong ngồi trầm ngâm suy nghĩ.
- Cũng may là tao còn biết cách xử chứ không vô tình thành “tội đồ” chứ chả chơi. Ối giời nhưng đời này tuyền lừa đảo nhau chứ gì, thằng nào khôn thì đỡ bị lừa, thằng nào dại thì chết…
- Đấy, đang nói chuyện tin tặc lại sang chuyện chính trị, chính em …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét