Thứ Ba, 12 tháng 10, 2010

"ĐỒNG BÀO CHÚ Ý"

Chiến tranh kết thúc lúc mình chưa tròn 10 tuổi. Cái dư âm cuối cùng (nói chính xác hơn là nỗi ám ảnh) của chiến tranh còn đọng lại trong mình là tiếng còi báo động và tiếng loa phát thanh gấp gáp : " Đồng bào chú ý... đồng bào chú ý... máy bay địch cách xa Hà Nội hai mươi cây số....các lực lượng vũ trang sẵn sàng chiến đấu..."  
Mới đây, thằng bạn mình chả biết moi ở đâu ra, cài đặt cái chuông điện thoại di động của nó đúng ngay cái câu phát thanh ấy, làm mọi người (toàn những đứa tuổi mình) chợt sững sờ một chút rồi cười nghiêng cười ngả khi nghe nó giải thích: "Vợ tao gọi đấy"
 Vừa đi Đại lễ về, đang hẫng hụt về những gì nhìn thấy. Bỗng chợt nghĩ ra một ý tưởng. Ý ấy thế này: sẽ cho phát thanh một đoạn như sau:
" Đồng bào chú ý... đồng bào chú ý..., một cơn bão văn hoá lai căng, nô dịch, một lối sống thực dụng, vị kỷ ...đã và đang quét qua Hà Nội của chúng ta, gây những thiệt hại nghiêm trọng cả về thể chất và tình thần của thủ đô văn hiến. Những địa phương khác chuẩn bị ... sẵn sàng chiến đấu"
He he...
Dưng mà phát rứa thì "đồng bào" mình có chịu nghe không? mà "nghe" rùi thì có chịu "sẵn sàng chiến đấu" không hè ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét