Mấy ngày nay đọc về bà Ba Sương (mình thích gọi là cô Ba Sương hơn là bằng bà) cảm thấy thật thất vọng.
Có phải đây tiếp tục là một vụ Kim Ngọc mới ?. Một vụ
Kim Ngọc trong thời đất nước đã đổi mới, dân trí và cả quan trí đã được
nâng cao, dân chủ đã được cỏi mở, đường hướng phát triển đã được thông
thoáng? Tại phiên toà nghiệt ngã hôm nay, cô Ba Sương đã phải chịu mức
án tù 8 năm, lẽ dĩ nhiên cái danh hiệu Anh Hùng của Nhà nước trao tặng
cô cũng sẽ phải trả lại cho Nhà nước. Có thế sự nghiệt ngã ấy một ngày
nào đó sẽ được phán xét trở lại và biết đâu lại được dựng lại thành phim
như ông Kim Ngọc với những lời có cánh nhưng mình tin chắc chắn một
điều là cô Ba Sương vẫn là một ANH HÙNG đích thực trong lòng những người
nông dân Nông trường Sông Hậu với nhiều năm trước, trong và sau khi
cô được phong tặng và bị tước đi danh hiệu này.
Mình thì mình cho rằng những người đưa đến bản án cho
cô Ba Sương cũng là những "anh hùng", những người "anh hùng"
phải được đặt trong ngoặc kép với nhiều hàm ý.
Đôi khi cứ day dứt mãi về những câu hỏi:
Chúng ta có cần thêm một vụ Kim Ngọc như thế nữa chăng?
Phải chăng vì bà Ba Sương chỉ "rót xuống dưới" mà không chịu "rót lên trên" nên mới ra nông nỗi này?
Chúng ta có cần thêm một bất công trong xã hội mà chúng ta luôn nói rằng đang hướng đến sự công bằng?
Chúng ta có cần thêm một sự nhẫn tâm trong một xã hội đang hướng đến văn minh?Chúng ta cần hơn những anh hùng như cô Ba Sương hay cần hơn những anh hùng trong ngoặc kép.
Tản mạn một chút.
Sáng nay đưa cu Tít đi học bảo nó: con cố học kha khá, đến năm 12 ba mẹ cho con đi du học New Zealand.
Tít hỏi:
- sao không qua Singapore cho gần hả mẹ?
- Vì ở New Zealand thanh bình hơn, có nhiều nơi đẹp,
tiếp cận được nhiều nguồn học tập hơn và điều quan trọng là sau khi học
xong con có thể ở lại làm việc bên đó với mức lương cao.
- Nhưng sao lại ở bên đó mà không về nước hả mẹ?
Mình chưa kịp trả lời thì Tít đã hi hi cười và bảo:
- Nếu học xong con không ở lại đó mà về nước làm việc
thì cũng sẽ có nhiều người đến phỏng vấn. (Tít nhại lại giọng một phóng
viên) : sao anh lại quyết định về nước làm việc? sao anh ngu thế? he
he...
Mình không nhịn được cười. Cũng may vừa đến trường nên Tít vô tư nhảy xuống xe đi vào. Đem chuyện này ra kể tại quán cà phê sau chuyện cô Ba Sương, mọi người cười ầm lên, anh V. gật gù bảo: "thằng con mày khá đấy"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét