Hôm vừa rồi K10 miền Nam họp mặt ở Qui Nhơn. Mẹ cu Bống (nick name là
Mèo) được anh Hải Bọ ngựa cho đi ké xe và thế là được một bữa cười gần
chết về mấy câu chuyện thời sinh viên. Sau đây xin kể lại cho bà con
mình nghe chơi.
Chuyện thứ nhất: Đi bắt cá
Đói quá đâm ra cánh SV
nam nghĩ ra cải thiện đời sống bằng việc đi bắt trộm ... cá tra. Cá tra
thì mọi người biết rồi, chỉ ăn toàn những thứ ...đầu ra của con người
thôi. Hải Bọ ngựa "chủ mưu" hy sinh cái màn, hì hụi khâu vá thành 1 cái
vó, lại lấy hai thanh tre nẹp lại thành cái cán. Xong xuôi cả lũ kéo
nhau vào làng, tìm đến 1 cái ao vắng và bắt đấu...thực hiện hành vi ...
Bọ
ngựa sai Châu Bờm xung phong ra nhà VS giữa hồ cá tra kết hợp vừa giải
quyết bầu tâm sự vừa lấy đó làm mồi cho cá, năm sáu tên còn lại tay vợt
sẵn sàng chỉ chực chờ cá ngoi lên đớp là xúc luôn.
Quả nhiên khi anh
cu Bờm nhà ta vừa trút bầu xuống thì một đàn cá đói nhao nhao lên đớp,
cá đớp nhiều quá, nước văng tung tóe khiến anh Bờm nhảy dựng lên quên cả
kéo quần. Mà nhà VS cầu cá thì chỉ được cho 1 tấm ván mỏng cao khoảng
20cm, chỉ đủ che phần dưới thôi, vậy nên anh Bờm ta bị "lộ hàng nóng"
luôn. Nhưng thôi, lộ hàng không quan trọng, quan trọng nhất là phía dưới
hồ, các đáng nam nhi khác đã ì ạch khiêng cái vó tự tạo chứa gần chục
chú cá tra bự lên bờ. Rủi thay, lên gần đến nơi thì cái nẹp tre bị gãy
khiến cái vó rớt ạch xuống nước, thế là công cốc.
Tiếc của giời, Bọ
ngựa yêu cầu Châu Bờm phải thực hiện phi vụ này lần nữa, rút kinh nghiệm
thay cái nẹp tre và giữ cho chắc chắn. Tất cả sẵn sàng, chờ mãi chờ mãi
vẫn không thấy ...mồi. Bọ ngựa tức quá quát Bờm :sao lâu thế mày" Bờm
ta mếu máo: "anh tính, em ăn cơm tập thể, có được tí nào nó đã ra sạch
sẽ ngay từ lần đầu, chừ có cố mấy cũng không được anh ơi"
Cuối cùng cả bọn đành lếch thếch bê cái vó cùng cái bụng trống không về lại KTX. Toi mất cái màn.
Chuyện thứ hai: Bốc xăm (thăm)
Dương
tồ than thở với Bọ ngựa: em thèm chè quá anh ơi, mà chừ hết tiền rồi,
làm răng hè? À nè, em thấy lão Chín "lũn"có người nhà mới gửi tiền lên
đó, anh em mình sang vận động lão bao mình chè đi.
Bọ ngựa bảo: ờ nhưng mà lão ấy kiết lắm, không chắc chịu bao mình đâu. vậy phải làm thế này...thế này...
Bàn
bạc xong, 2 tên sang phòng Chín lũn. Quả nhiển, anh Chín lũn mới nghe
xong cái vụ rủ đi ăn chè là chối phắt. Dương ra vẻ kẻ cả bảo : Vậy chừ
mình chơi trò bốc "xăm" (thăm), em làm 3 cái xăm, 2 cái không, 1 cái có,
hễ ai bốc trúng chữ "có thì phải bao chè hai người kia.
Chín lũn
nghe xong, thấy cũng có lý, xác suất 1/3 thì chắc chi chữ "có" trúng vô
mình nên đồng ý. Nào ngờ thằng Dương xung phong viết 3 cái xăm đều mang
chữ có, lại kính lão đắc thọ mời bác Chín bốc trước. Chín ta bốc trúng
ngay chữ "có", mặt dài như cái bơm xe than thở : chết cha, tau trúng chữ
"có" rồi.
Thế là, chỉ chờ có vậy, Hải bọ ngựa và Dương cùng đồng
thanh: May quá anh Chín trúng chữ "có" rồi thì tụi em 2 đứa là chữ
"không" chớ chi, thôi mình đi ăn chè anh Chín bao hè.
Đã lừa được ông
Chín lũn rồi, khi đi ăn chè, hai tên bợm Bọ Ngựa và Dương lại còn cười
rúc rích với nhau nên bác Chín sinh nghi. Khi phát hiện ra sự thật đau
lòng ấy, bác Chín mới chửi cho 2 bợm kia một phen, nhưng cũng đã muộn
rồi.
Còn nhiều chuyện nữa nhưng để kể sau