Hôm trước ngồi nói chuyện với thằng bạn ở nước ngoài về. Nói chuyện cuộc sống gia đình. Nó thở dài bảo đã ly hôn (con vợ hắn cũng là bạn mình). Nói đến chuyện sẽ lấy vợ khác như thế nào đây, mềnh nghiêm mặt bảo nó:
- Tao bảo thật, bây giờ mày muốn lấy vợ nữa thì lấy cái con nào ngu ngu ấy. đừng lựa con giỏi mà lấy nhé
Nó trợn mắt ý hỏi sao lại thế?
- Thứ nhất, là đàn bà thì không nên thông minh quá. Thông minh quá thì cũng chả làm được cái gì vì có làm được cái gì thì cũng chỉ là …đàn bà mà thôi. Như kiểu người ta vẫn bảo “đàn bà đái không qua ngọn cỏ”, thì dù bây giờ có leo lên cây dừa đái xuống (như chị Út Tịch) thì người ta cũng vẫn cười bảo: “cái con đàn bà đái không qua ngọn có kia nó đang leo cây dừa đái xuống kìa”
Thứ hai, đàn bà thì chỉ nên quanh quẩn lo cho chồng con, gia đình. Người đàn bà xông pha trên chính trường thì chưa chắc đã là giỏi và vì thế người đàn bà lo cho gia đình thì cũng chưa chắc là ngu. Bởi chính trường không có đàn bà (và nên không có đàn bà) thì chính trường vẫn có những thằng đàn ông (ngu và không ngu) làm, dở hay thì thiên hạ cứ nhè đó mà chê khen. Còn công việc gia đình nếu không có tay đàn bà thì khó có thằng đàn ông nào kham cho hết. Cho nên nói chuyện ‘thiên chức” này nọ là cách nói cho oai lấy lòng của mấy cha đàn ông bẻm mép được vợ hầu cho tận miệng, chứ dù muốn hay không, dù hay hay dở thì đám đàn bà vẫn cứ phải quần quật lo thu vén với nhà cửa chồng con và miệng thì vẫn phải nở nụ cười nói như kiểu mấy chị giám đốc thành đạt nọ kia rằng “tui coi được làm công việc nhà là hạnh phúc”. Hờ hờ…
Thứ ba, mày là đứa thông minh, giỏi dang và …gia trưởng, nên con vợ mày cần ngu ngu đi để cho nó … dễ bảo, dễ tin. Giống như sếp có thằng lính ngu ngu sai đâu đánh đó thì dễ chịu hơn là gặp thằng lính có học (bằng cấp đôi khi hơn sếp) cứng đầu cứng cổ hay cãi …
Thứ tư là… he he… nói riêng với mày là nếu mày lấy con vợ ngu thì chúng tao (bạn của mày) mới có cách giải thích với người khác rằng thì là: “ ờ thì chỉ có con ấy ngu nó mới lấy thằng ấy thôi”
Thằng bạn cười cười nhìn mình bảo:
- Thế còn tình yêu, mày không tin vào chuyện tình yêu à?
- Ờ hơ, Tất nhiên là tao tin có tình yêu chứ, nhưng tao lại không tin là bằng tuổi này rồi lại có thể lấy nhau vì tình yêu. Bởi vì dù cho có những người đã từng yêu nhau thời trẻ đi nữa mà không lấy được nhau thì đến lứa tuổi này lại càng không thể phá vỡ cuộc sống gia đình mà người kia đã có để có thể đến với nhau được. Số còn lại bập vào nhau thì chỉ là lợi dụng nhau không cái này thì cái khác mà thôi.
- À mà cái này cũng cần nhắc thêm là “ngu ngu” thì khác với ngu nhá
Nó trợn mắt hỏi khác sao?
- Thì cái này là đúng kiểu ngữ pháp Việt Nam . Tính từ là từ láy thì nghĩa của nó sẽ nhẹ hơn từ không láy. Ví dụ Hồng hồng thì màu nhẹ hơn là hồng hẳn. nên nói “ngu ngu” thì nó sẽ không ngu như là ngu hẳn, nghĩa là nó có phải tí khôn để biết khi nào cần ngu.
- Giá mà mày ngu ngu một tí nhỉ? Nó nheo mắt cười cười bảo mình
- Tao mà có ngu ngu thì tao cũng không lấy mấy đứa như mày đâu, đừng có mơ. Mềnh nổi cáu, trả đũa
Thằng bạn trầm ngâm một chút (hiếm hoi lắm mới thấy nó như thế) phá vỡ sự im lặng bằng 1 câu nói chả biết đùa hay thật:
- Hồi trước giá mà mày đừng vác chân ghế oánh tao thì có khi tao cũng yêu mày đấy .
Hờ hờ, đúng là ngày trước, có lần nó đem đổi cái chân ghế gãy từ chỗ của nó xuống chỗ mình làm 3 đứa chúng mình bị ngã chổng vó thế nên mình mới điên tiết canh cầm chân ghế gãy dọa nó (chứ chưa đánh). Cũng may, nhờ đó mang tiếng dữ dằn để bây giờ còn ngồi tám mày tao với nó. He he