Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2009

ZÔ ZIÊN

Càng nghĩ mình càng thấy mình zô ziên không chịu được
Zô Ziên như mình hiểu là hành động chả có mục đích gì, chả để làm gì, hoặc có mục đích thì cái mục đích ấy lại chẳng thiết thực bằng  các mục đích khác.
Ví dụ như tự nhiên ngồi cười hơ hớ một mình --> là một kiểu zô ziên
Ví dụ như nói những điều mình hiểu biết với những người chả hiểu biết gì ---> là một kiểu zô ziên cao cấp hơn
Ví dụ như mình làm việc ở cơ quan này:
Mục đích:  có thu nhập : chả cần đến 3 đồng bạc bọ của Nhà nước mình vẫn sống vô tư, thoải mái, quí ...sờ ...tộc
Mục đích: Lên chức lên quyền: mình biết thừa đó là hàng xa xỉ đối với cả mình lẫn người ta. Đời nào một đứa "nhăng nhố" (Nhăng nhố trong mắt những kẻ ...) như mình lại được hạ cố ban cho cái chức vụ gì đó "thơm tho" theo cái nghĩa ít tiền nhưng nhiều quyền hoặc ngược lại hoặc nhiều cả hai thứ. Người ta sẵn sàng đưa một thằng con nguỵ quân nguỵ quyền vào làm một cái chức vụ cao trong tổ chức với nhiều đặc quyền để rồi cho phép nó lên mặt phán xét đối với những đứa "ba đời củ chuối", được đào tạo cơ bản, nói chung là sạch sẽ. Đôi lúc mình nghĩ chả hiểu sao mình lại chịu đựng được cái điều này mặc dù mình cũng không phải là đứa dị ứng với những đứa con nguỵ quân nguỵ quyền.
Mục đích cống hiến cho xã hội/ cho đất nước: ừ đúng, cái này có vẻ như hơi có lý. Nhưng sau gần 20 năm làm việc thì cũng là quãng thời gian để cả Nhà nước và mình cùng thấy chả có gì để phải đòi hỏi về nhau, hối hận về nhau, thậm chí ghét bỏ về nhau. Mình cũng có những điều làm được cho nhà nước và lẽ dĩ nhiên cũng được ban cho tí ti ân huệ từ nhà nước.
Mục đích: là một "tấm phông màn" cho lão chồng và 2 đứa con: cái này có vẻ có lý hơn cả. Nhưng mà cũng chỉ là xin cho ông bố, bà mẹ chồng được yên nghỉ mồ yên mả đẹp. Chứ còn 2 thằng con thì mình đã xác định là nó phải biết tự sống lấy chứ không cần đến cái uy danh hão của ba mẹ.
Mục đích cuối cùng: để cho ông bà già nhà mình yên lòng: cái này đúng. Nhiều lần mình đã dùng dằng muốn rời bỏ tất cả về nghỉ nhưng cứ nghĩ rằng điều này làm cho ba má mình buồn. Dù sao ông bà cũng có mỗi cô con gái.
Nhưng chả nhẽ vì những mục đích linh tinh như thế mà mình cứ phải ngày ngày vác mặt lên đây, ngồi nghe lải nhải đủ thứ chán ngắt, nghe những lời sáo nghĩa từ ....
 Chán thật, zô ziên thật
Giá mà già thêm chút nữa để về hưu sớm cho họ khỏi nói : con ấy bị điên
Chả biết ở đây mới điên hay về nhà là điên
Nói chung gọi nó là zô ziên cho nó dễ chịu. Hừm
Ôi cái cuộc đời này
Cái bài này pót lên thì cũng lắm chuyện đây.
thì kệ, chán lắm rồi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét