Đi Cần Thơ tham gia Hội thao, tranh thủ buổi tối cuối cùng đi nhậu với mấy người bạn cũ tại Cần Thơ. Tình cờ, gặp mấy cu cậu nhóc cùng đoàn ĐN thế nào mà cũng đang nhậu ở bàn bên cạnh. Chúng nó mang bia đến mời. Mình chỉ các bạn tự hào giới thiệu:
- Anh đây là Vụ trưởng vụ điạ phương, Ban chỉ đạo ... Trung ương, chị đây là Phó chủ tịch huyện, chị đây là Trưởng phòng công chứng nhà nước, còn một anh nữa là thư ký đoàn ĐB Quốc hội đang đến.
Các cu con nghe vậy cười tít mắt, ngưỡng mộ bà chị quá đi chứ. Mà không phải ở đất này đâu nhé, mấy năm rồi đi đâu bà chị cũng có bạn bè mà toàn "thứ dữ" không hà.
Bỗng dưng, một cu con hỏi (quả này phải về kiểm điểm nó mới được):
- Bạn bè chị vậy, rứa còn chị, chị là cái chi?
Ngập ngừng một lúc rồi ...nhanh trí cười bảo:
- Chị mày là cái chi đ.. cần biết. Chị chả là cái chi mà hôm nay được ngồi đây cùng các bạn ăn uống, nói cười thoải mái là được rồi.
Tuần trước vừa đi họp lớp, thấy bạn bè mình nhiều người thành đạt, chức tước các kiểu, tiền bạc rủng rỉnh, kể cũng hơi chạnh lòng. Nhưng bạn bè đối với mình rất vui vẻ, xả láng, chả có gì là phân biệt đối xử nên cũng chả sao. Đôi khi lại thấy hơi oai. Mình "phọt phẹt"thế này mà vẫn sánh vai cùng chúng nó...
"Chị là cái chi?" Câu hỏi của thằng cu em không hề là ác ý, (thậm chí còn có ý thể hiện sự quí mến của nó đối với "bà chị già vui tính") dù sao cũng để mình thoáng chút chạnh lòng. Cuộc sống là cuộc sống mà em ơi, Chức quyền có khi (mà có khi luôn là) không đồng biến theo chiều với năng lực, trình độ. "Chị là cái chi?" câu hỏi nhỏ nếu là của người khác sẽ mang ý nghĩa khác, nhưng ở em, chị ngầm hiểu đó là một mong muốn chân thành. Chị phải là cái gì đó để thể hiện cho mọi người biết, mà có khi chả cần để cho mọi người biết mà chỉ là để cho chị, cho em cảm thấy vui hơn, thoải mái hơn thôi.
"Chị là cái chi?" cũng vừa là một lời nhắc nhở. Sao chị cứ mãi dung dăng dung dẻ, sao chị cứ mãi đứng khoanh tay bên ngoài để ngắm thiên hạ bon chen... Mà có phải như thế đã là yên đâu, chị lại bị đá qua đá lại như trái banh
"Chị là cái chi?" là một lời trách móc. Trình độ chị như thế..., đạo đức, phẩm chất chị như thế..., quan hệ của chị như thế..., thế sao chị vẫn mãi như thế... lẽ ra chị phải thế này, lẽ ra chị phải làm gì đó cho xứng tầm với mình.
"Chị là cái chi?" Câu hỏi vừa khó lại vừa không khó trả lời. Có thể chị chả là cái chi giữa bộn bề bon chen chức tước, nhưng chị lại là chị ngẩng cao đầu bước tới. Có thể chị không là cái chi đối với người khác nhưng chị là một người con của ba má chị, một người vợ của chồng chị, một người mẹ của các con chị,... và cả là một người chị đối với em theo đúng nghĩa của từng danh từ một.
Như thế chị đã là cái chi đó chưa em?