Gửi thằng bạn "lưu vong"
Bài này tớ viết lâu rồi, tự nhiên hôm nay lục ra, thấy có vẻ hợp với ... hôm nay. Gửi cho cậu đọc chơi. Ê này, cảnh báo trước là đừng "tưởng bở" mà nhận lầm "anh, em" ở trong bài thơ ni nghe chửa?
Thu muộn
Anh đến cùng em
chiều mưa quán vắng...
xao xác hơi may...
Bến sông triều dâng nước đầy Xám bầm bầu trời sũng nước
Thì thầm trên tóc em
Con gió nào gợi nỗi niềm riêng
Làn gió nào lùa khát khao hy vọng
Ta muốn để lòng mình chùng xuống
thả nỗi buồn trong gió…
thả nỗi khao khát trong mưa…
thả nỗi mong chờ …
vào bình minh ngày mới …
Mùa thu đến và đi rất vội
Chẳng đủ đầy một khoảnh khắc cùng nhauAnh theo những chuyến bay về đâu
Em sang sông...
chuyến phà đầy chông chênh sóng nước
Ta đã biết mùa thu đến muộn
Nhưng chẳng thể chờ để đón mùa thu…
1998Và đây là bài của cô bé đệ tử của tớ
Nhìn lại em
Chiều bất ngờ từ đó…
em soi mình qua gương
chợt già nua hằn rõ
hồn nhiên xưa đâu rồi
mỏng manh gầy trăm mối
nơi mẹ gieo hạt sương
là nụ cười em nhỏ
nơi tim về gieo ngỏ
là đôi mắt to tròn
ngày thơ ngây thon thon
tóc rẽ đôi thắt bím
trắng tinh như bông gòn
chiều tháng ba khoe gió
đêm bắt đầu từ đó…
em cuộn mình vào tim
tóc ngày xưa thắt bím
tự nhiên buông ướt mềm...