Mặc dù có vẻ ngoài và tính cách mạnh mẽ như đàn ông nhưng mình chúa sợ một thứ. Đó là ....sâu. Eo ôi, những con sâu xanh lè to bằng ngón chân cái, dương đôi mắt tròn như hạt đậu đen...nghĩ mà phát kinh. Nhưng kinh nhất phải kể đến là sâu róm. mới nghĩ đến đã nổi da gà... tởm quá. Rồi có một thứ cũng là sâu, nhưng nó là sự pha trộn giữa sâu xanh to to và sâu róm. Co này gọi là con nái. Con nái này ai vô phúc đụng vào thì ngứa lắm. Nái thường làm tổ trên cây dừa, mình xanh lè, lông xanh lè...
Ấy vậy mà có lần mình thấy ông bố của con bạn trèo lên cây dừa bắt nái. Lâu lâu, ông lại ném xuống đất một con cho thằng cu con dùng dép đập bẹp bẹp. Mình ngạc nhiên hỏi sao bá không sợ ngứa à. Ông già cười khà khà bảo. cái giống này nếu bu vào người, vào lớp da bên ngoài thì ngứa lắm nhưng nếu dùng tay bắt, cái lớp da bên trong lòng bàn tay thì không sao cả.
Ái chà. Hay thật đấy. Cái lòng bàn tay con người lại là cái vũ khí lợi hại nhất để chế ngự cái giống vật kinh tởm và quái dị kia. Hay thật nhưng chả bao giờ dám dùng để bắt sâu cả.
Lớn lên đi làm mới hay. Sâu bọ nhung nhúc, chả thấy ai bắt, hay chả ai biết dùng lòng bànn tay để bắt hoặc như mình biết dùng lòng bàn tay để bắt nhưng lại ... kinh quá nên không dám bắt.